Mình thì tin rằng tất cả con người đều sẽ hành động như thế (chưa nói đến yếu tố công việc) khi rơi vào hoàn cảnh của Daryl Hudeck. Chỉ là trong mỗi hoàn cảnh, người ta sẽ biểu thị ứng xử khác nhau thôi. Mình luôn tin vào tính thuần lương trong mỗi con người. Đạo giáo cũng nói là "Nhân chi sơ vốn bản thiện" vậy.
Cách đây vài năm, mình có dịp ngồi nói chuyện cùng ông thầy T. , nguyên hiệu trưởng ngôi trường trung học mà mình đã từng học ngày xưa. (Anh ấy làm hiệu trưởng thời sau này, sau khi đi bộ đội trở về). Anh xúc động kể về câu chuyện người lính VNCH đã cứu sống anh - một người lính Cọng sản - trong chiến tranh. Câu chuyện thật hay và thật tình người. Rất tôn trọng và hiểu được nỗi lòng của anh về một ký ức đầy tính nhân văn. Và mình vẫn luôn tin rằng ở những hoàn cảnh tương tự, sẽ có rất nhiều người lính khác, cho dù là VNCH hay CS ngày xưa, cũng như người lính VN hôm nay, sẽ làm như thế mà thôi. Bởi trước khi họ là lính, họ là con người, những con người cùng một quê hương.
Suy cho cùng, cho dù có những khác biệt về ngôn ngữ hay màu da, thì bản chất con người luôn luôn mong muốn được nhìn thấy & tôn vinh những hình ảnh đẹp đẽ cũng như những nghĩa cử cao thượng trong cuộc sống. Đặc biệt là những ứng xử tốt đẹp đó đến từ những con người thừa hành pháp luật và nhân danh sức mạnh bảo vệ cái đúng !
No comments:
Post a Comment
Comments: