Ngày ấy đã qua
thầy cô người già người mất
bạn bè biền biệt
đứa ngược đứa xuôi
Long não cứ đến mùa thay lá
hàng phượng vĩ cỗi dần trên lối xưa
vẫn cánh rụng rơi
như tuổi thơ của một thời nuối tiếc
Anh trở lại,
dẫu chỉ là đứng đợi
một buổi nào
của ngày ấy xa xưa
những vô lý của thời trai trẻ
chưa nắm tay đã mộng mị tơ hồng
môi mới khẽ đã chim lồng cá chậu
Anh trở lại,
chỉ bởi lòng tơ tưởng
nhớ một thời hoa bướm qua đi
những ước mơ đội đá vá trời
những cổ tích của thời cơm gế củ
rưng rưng buồn chuyện kẻ ở người đi
"trèo lên cây bưởi hái hoa,
bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân"
nên u uẩn đời lưu lạc
có nỗi buồn của người con gái
Anh trở lại,
rồi một mình đứng lặng
giữa sân trường ngoài đám lá lao xao
tất cả đều xa lạ
con đường hai buổi ngày xưa
nay Từ Thức,
chân lạc loài từ những bước loanh quanh
khung cửa hẹp mái đầu xanh ngơ ngác
"Dạ, có nghe Mẹ kể chuyện ngày xưa
ngôi trường cháu cũng một thời như thế ...."
Hạt bụi vô tình
rơi vào khoé mắt
nhoè nhoẹt chân chim
lấm sân trường cũ
Anh trở lại,
hay ngày xưa trở lại ?
thềm cũ ai ngồi
vạt nắng miên man …
PN
Hay quá bạn
ReplyDeleteTiếc rằng mình không biết nhạc để phổ thơ!
ReplyDelete